“A Hòa?”
Hòa Yến đứng lặng một chỗ, trong giây lát không biết nên ngạc nhiên về điều gì trước. Là vì gặp lại được Lưu Bất Vong ở nơi này, hay là vì Lưu Bất Vong có thể nhận ra mình, dù gương mặt hiện tại đã khác xa với hình dạng trước đây.
Lưu Bất Vong tháo giải huyệt đạo cho cô bé, cô ho khan vài tiếng, nhìn về phía Hòa Yến và Lưu Bất Vong nhưng không nói gì.
Hòa Yến không thể kìm lòng, hỏi Lưu Bất Vong: “Sư phụ… sao người nhận ra con?”
Người từng nhìn thấy gương mặt thật của Hòa Yến ngoài gia đình Hòa gia chỉ có Lưu Bất Vong. Năm xưa, trong trận chiến ở Mạc huyện, khi toàn quân đã tử trận, chính Lưu Bất Vong là người kéo nàng từ đống xác chết. Nếu không có ông, Hòa Yến cũng chẳng biết bản thân sẽ ở đâu vào thời điểm này. Ông biết cô là nữ, cũng từng nhìn thấy gương mặt thật của nàng, nhưng bây giờ gương mặt của Hòa Yến đã khác xa với dung mạo của “Thẩm phu nhân” năm đó.

Ông mỉm cười: “Kiếm pháp của con đặc biệt, lại có lẫn cả chiêu thức của ta, chỉ cần liếc mắt là ta nhận ra ngay. Sao rồi, lần này con lại dịch dung?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play