“Thảo nào năm đó, chưa qua tuần thất của Tiêu Trọng Vũ và thê tử, đã có tranh chấp binh quyền. Thảo nào trong trận chiến ở Trường Cốc, Khuyết Thành, sáu vạn người chết đuối mà hắn vẫn không đổi sắc mặt. Nói về vô tình, ai ở Đại Ngụy có thể so sánh với Tiêu Hoài Cẩn?”
Trong địa lao, không gian bỗng trở nên im lặng đến đáng sợ.
Thẩm Hãn định nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói. Người thanh niên đứng quay lưng về phía tù nhân, tay nắm chặt thành quyền bên hông.
Chỉ trong thoáng chốc, tay hắn từ từ thả lỏng. Hắn quay đầu lại, nhìn về phía Lôi Hầu, nở một nụ cười lãnh đạm: “Xem ra ngươi biết rất rõ ta là loại người nào. Vậy thì càng phải suy nghĩ kỹ hơn,” hắn bước ra ngoài, giọng lạnh nhạt, “Ta không bao giờ cho người khác cơ hội thứ hai.”
Khi đến cửa, hắn chạm mặt Hòa Yến và Lâm Song Hạc đang đứng ở góc khuất. Tiêu Giác dừng lại một lát, nhưng không để tâm, tiếp tục rời đi.

Không ai dám đuổi theo hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play