Hòa Yến đã bị giam trong ngục hai ngày.
Trong suốt hai ngày đó, ngoài một lần Thẩm Hán đến thăm, không có ai khác ghé qua. Dù Thẩm Hán đến, hắn cũng không nhắc đến tình hình bên ngoài, điều này khiến Hòa Yến cảm thấy có gì đó không ổn. Càng yên ắng, nàng lại càng cảm thấy nguy hiểm đang rình rập. Đáng tiếc là, nhà ngục của Lương Châu Vệ được xây kiên cố như thành trì, nàng không thể tìm cách trốn thoát. Có lẽ Tống Đào Đào và Trình Lý Tố đã bị quản thúc, vì trong hai ngày nay nàng không hề thấy bóng dáng hai người.
Cuộc sống ăn uống và ngủ nghỉ khắc khổ không khiến Hòa Yến khó chịu, điều đáng sợ hơn là sự đe dọa vô hình đang dần tới gần theo từng khắc thời gian trôi qua. Thật tiếc là đến giờ vẫn chưa ai nhận ra.
Nửa đêm, tuyết bắt đầu rơi.
Tuyết rơi dày như lông ngỗng, từng mảnh tung bay, rơi xuống người, dù có mặc áo bông cũng không ngăn nổi cái lạnh thấu xương. Hai người lính gác đứng trên đài canh lạnh đến mức không ngừng xoa tay và hà hơi vào lòng bàn tay, luồng hơi trắng mờ ảo trước mặt họ tan đi nhanh chóng.

Lương Châu Vệ chìm trong sự tĩnh lặng. Mùa đông nơi đây không sôi động như mùa hè, không còn những tân binh ra sông Ngũ Lộc tắm đêm, cũng chẳng có tiếng ve kêu inh ỏi, chỉ có âm thanh lạnh lẽo khi tuyết tan chảy trên mặt đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play