Ngô Chi thấy Khương Đường viết thiệp, trong lòng vừa kích động vừa sợ hãi, không biết chuyện mà Khương Đường phân phó cụ thể là chuyện gì. Nàng ấy hoảng hốt, cảm thấy có liên quan đến vải dệt, sau khi cầm thiếp liền vội vàng tạ ơn.
Đám người Lộ Trúc đã chuộc thân, bốn người hiện giờ đang ở trong căn nhà trước kia của Khương Đường.
Bốn người cùng nhau sống qua ngày, chờ có đường ra rồi mới tính toán tiếp. Đương nhiên, căn nhà này cũng là thuê của Khương Đường, mỗi tháng sẽ trả một số tiền thuê nhà nhất định.
Mấy ngày trước bốn người Lộ Trúc rời khỏi Hầu phủ. Cả bốn người đều không muốn đến thôn trang của Lục Cẩm Dao làm việc. Nếu đã rời đi, vẫn là cắt đứt sạch sẽ mới tốt hơn.
Ở bên chỗ của Khương Đường, tiệm lẩu thì không cần hỗ trợ, mà mấy quầy hàng bán đồ ăn vặt khác thì…Nói thật, bốn người các nàng thật sự không làm được việc này, mặc dù tay nghề có thể học, cũng có thể chịu khổ, nhưng so với mấy người Lưu đại tẩu thì các nàng kém chính là sức lực.
Làm quầy hàng bán đồ ăn vặt thì trước tiên phải có sức lực mới được, cho dù kiếm được không ít thì cũng là nhờ làm các công việc tốn sức. Giống như Lưu đại tẩu hay Trần gia nương tử, Vương thị hàng xóm đều là sáng sớm dậy đẩy xe đi bán, lại mua nguyên liệu về làm. Bốn người cũng không phải không chịu khổ được, chỉ là tất cả đều là mấy cô nương nhu nhược yếu đuối chưa lập gia đình, đừng nói là bán, ngay cả đẩy xe cũng không đẩy nổi.
Bốn người nhất thời không nghĩ ra cách làm ăn gì, liền tính toán nghỉ ngơi một thời gian trước đã. Mới vừa lấy lại được tự do, cũng tích góp được không ít tiền bạc, thật ra cũng không vội kiếm tiền mưu sinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT