Cố Kiến Sơn không lên tiếng, lại cảm thấy áy náy trong lòng, trong mắt cũng mang theo vài phần hổ thẹn: “Được.”
Khương Đường nói: “Ở phía Tây Bắc kia có được náo nhiệt như thế này không, có nhiều người không?”
Hiện giờ Tây Bắc thái bình, triều đình cố ý phát triển Tây Bắc, nhưng nơi đó rất ít người.
Làm việc lúc mặt trời mọc, nghỉ ngơi khi mặt trời lặn, lại chẳng có tiền, có ai mà muốn đến một nơi như vậy chứ.
Ngay cả thương nhân cũng hiếm khi đi qua đó.
Có lẽ hai nước phải tăng cường trao đổi giao thương thì về sau mới có thể có nhiều thương nhân đến đó được.
Hồ Tộc bán da lông dê bò, Ngự Triều có thể bán gạo, mì, hạt giống vải vóc, tính ra buôn bán ở bên kia còn có thể kiếm được tiền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT