An Khánh Đế đang chọn Thái tử tương lai mà không phải là coi trọng nhi tử, tài trí của Triệu Diệu cũng không thua gì Triệu Chân, nhưng mà... “là ngươi bảo thủ do dự thiếu quyết đoán!”
Triệu Diệu cười lạnh vài tiếng: “Phụ hoàng là Hoàng Thượng, nói cái gì cũng đúng, làm sao có thể sai được. Nhưng tế thiên đại điển thì sao, phụ hoàng biết rõ là không phải, nhưng cũng cảm thấy là nhi thần...”
Việc này An Khánh Đế quả thật cảm thấy hổ thẹn, hắn phất phất tay: “Người đâu, mang xuống đi.”
Triệu Chân mang binh từ ngoài điện tiến vào, hắn áp giải Triệu Diệu xuống, mà tư binh trong Cần Chính Điện đều giao nộp binh khí. Có thủ vệ ở nội cung, An Khánh Đế cũng không bố trí quá nhiều người vào trong này.
Chẳng qua, nếu hoàng cung trống rỗng không một bóng người thì Tần Vương sẽ không tiến vào, cũng không dám đi vào. Cho nên việc này chỉ có hắn và Triệu Chân biết, những người còn lại cũng không biết.
Cố Kiến Sơn là một nước cờ, dùng để xua tan nghi ngờ của Triệu Diệu.
Mà Lý Đức Thuận, lại là mồi nhử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play