Trong ánh mắt Cố Kiến Sơn mang theo chút ý cười, nụ cười này không giống như khi hắn cười với Phùng thị Lục Cẩm Dao, nụ cười này giống như biết nói,
cùng Phùng thị Lục Cẩm Dao cười bất đồng, giống như nụ cười này biết nói chuyện. Rõ ràng chỉ mỉm cười một chút nhưng lại giống như có cả ngàn lời trong đó.
Khương Đường từ trong mắt Cố Kiến Sơn nhìn thấy sự đắc ý cùng vui mừng, nàng nghiêng đầu, ho một tiếng: “Đi đâu thế?”
Cố Kiến Sơn nói: “Phía trước có một quán trà, bên trong có thuyết thư tiên sinh. Ở thành nam còn có một gánh hát, nghe nói diễn cũng không tệ, nàng muốn đi đâu?”
Khương Đường do dự một lúc rồi chọn cái mà mình muốn đi: “Vậy thì chọn gánh hát đi.”
Cái này có tính là cùng đi xem phim không, tuy rằng không giống như xem phim mà nàng biết nhưng ở đây Khương Đường cũng không nghĩ ra được cái gì thú vị cả.
Trên đường ban ngày có người tung hứng, buổi tối chỉ có lễ hội mới có hội đèn lồng, chỉ có vài chỗ vui chơi giải trí ít ỏi là quán trà và gánh hát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT