Sau khi Hàn Văn Bách nhận được thư thì chỉ có thể hận nữ nhi không nên thân, cho dù phủ Vĩnh Ninh hầu bên kia không cho nói, nhưng nói với ông ta thì ông ta cũng chỉ báo lại cho Tần Vương, cũng sẽ không nói lung tung ra ngoài, có gì mà không báo được chứ.
Trong thư Hàn thị nói phu thê Vĩnh Ninh hầu giận tới tím mặt, vô cùng thương tâm, lại nói chuyện Cố Kiến Sơn rời khỏi Hầu phủ cũng là chuyện tốt tiện cho bọn họ hành sự, Hàn Văn Bách cảm thấy nàng ta đang nói mê sảng.
Cái gì gọi là tiện hành sự, thế sao không trực tiếp đi tìm Cố Kiến Sơn, hà tất phải thừa hơi tính kế lên đầu đại phòng Hầu phủ.
Nếu ông ta vẫn còn nữ nhi gả cho Cố Kiến Sơn thì tốt rồi.
Hàn Văn Bách nghi ngờ có phải Vĩnh Ninh hầu đã biết chuyện gì đó nên mới nghĩ ra kế này trong tình thế cấp bách, nhưng chuyện Cố Kiến Sơn muốn đính hôn là thật, không thể vì chuyện này mà dám phạm tội khi quân. Cho dù ông ấy muốn giữ thân nhưng cũng không thể mang hôn sự của ấu tử ra đùa giỡn.
Huống hồ, sáng nay ông ta nhìn thấy Vĩnh Ninh hầu, có người còn chúc mừng Vĩnh Ninh hầu, Vĩnh Ninh hầu ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Lý đại nhân tìm lầm người, bây giờ Cố tướng quân đã không còn bất cứ quan hệ gì với Hầu phủ.”
Mà mấy hôm nay Cố Kiến Sơn lên triều, cũng có người tới chúc mình, có vẻ hắn thật sự rất vui vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT