Không đáp ứng thì không đáp ứng thôi, Trịnh thị cười cười: “Cũng được, ngươi không muốn thì thôi.”
Trịnh thị lại hỏi vài câu về chuyện khác, Khương Đường lựa lời đáp: “Phu nhân không cần quá lo lắng cho ta, trên hàng rào trong viện của ta đều rải lưu ly vụn, còn có Điểm Kim Ô Kim bồi ta nữa, không có việc gì.”
Trịnh thị gật đầu, lúc này mới rời đi.
Trên đường trở về, Trịnh thị tựa vào trong xe nhắm mắt dưỡng thần, xe ngựa lắc lư, Nam Hương nhẹ giọng nói: “Khương cô nương cũng thật là, nhân duyên tốt như vậy mà sao lại không muốn chứ.”
Một nha hoàn, có thể gả cho một công tử đã là chuyện cực kỳ tốt rồi.
Trịnh thị thầm nghĩ, lý do không muốn cũng nhiều lắm. Chỉ là Khương Đường chính mình có thể kiếm tiền, cũng không phải coi trọng phú quý Hầu phủ, như vậy, chỉ có thể vì bản thân Cố Kiến Sơn thôi.
Trong lòng bà ấy rất phức tạp, bà ấy càng nguyện ý Khương Đường chỉ là một người có mỹ mạo, cứ như vậy thì căn bản không cần bà ấy phải phí tâm tư gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT