Đúng như Thái Chiêu từ bé đã cho rằng, Ninh Tiểu Phong là người may mắn nhất khắp thiên hạ.
Hai mẹ con bà và Thái Hàm cũng đã đến núi Cửu Lãi. Vì sợ bà lo nghĩ vô vị, ông anh trưởng Giác Tính thiền sư trước đó vẫn luôn giấu chuyện chồng bà mất tích, bà chỉ nghe nói Thanh Khuyết tông bị tập kích, con gái không sao; đến khi bà chạy tới đã thấy chồng đã khôi phục bốn năm phần nguyên khí, mới biết câu chuyện kinh tâm động phách nửa tháng qua.
Từ đầu tới giờ, bà chả phải sầu lo một ngày nào như cô con.
Đứng ngoài phòng thuốc nhìn mẹ ruột ôm cha ruột hu hu thút thít, Thái Chiêu nhịn không được thở dài: “Thật ra thì Doãn lão tông chủ nghĩ cũng chẳng sai, là phận gái chưa hẳn cứ phải khổ luyện tự cường, nhìn mẹ tôi xem, mọi người bên cạnh lớn lớn nhỏ nhỏ có ai mà không che chở bà yêu thương bà không nỡ để bà gánh một xíu tội. Không đủ năng lực thì người khác sẽ không cậy vào mình gánh trách nhiệm. Trời có sập, để cho người tài giỏi đội lấy là được… Đúng không, Lăng Ba sư tỷ?”
Thích Lăng Ba hứ mạnh một tiếng, ngước cổ cao ngạo rời đi.
Lần này quay về, thay đổi lớn nhất phải kể tới là Thích Lăng Ba, thế mà không ưa chọc Thái Chiêu nữa. Khi hai cô gái vốn có ân oán chạm mặt riêng, Thích Lăng Ba không phải dùng ánh mắt phức tạp nhìn Thái Chiêu, thì rằng không nói một lời, ngoảy đít đi ra.
“Sư tỷ sao thế? Tốt tính vậy.” Thái Chiêu kinh ngạc. Mình vừa trải qua sinh tử trên núi tuyết, giờ đây nghĩ thoáng hơn rất nhiều, Thích Lăng Ba chỉ quanh quẩn bên chân Tố Liên phu nhân, sao cũng đổi tính vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT