Mộ Thanh Yến trẻ tuổi đã có thành tựu, tự xưng gan to bằng trời, song đụng đến hung vật bậc nhất thiên địa thời viễn cổ này cũng không khỏi bỡ ngỡ, hắn xách Thái Chiêu định chạy, ai ngờ Thái Chiêu vẫn chôn chân tại chỗ, mặt đầy lo lắng, “Thiên Tuyết Thâm sẽ chết!”
“Y vốn muốn đồng quy vu tận rồi, cầu người người đến thôi.” Mộ Thanh Yến cảm thấy không có vấn đề.
“Lẽ nào nhìn y đi chết!”
Mộ Thanh Yến định đánh cô gái phát cho bất tỉnh, “Ta nhanh rời đi thôi, sẽ không thấy y chết thế nào.”
“Ngươi đi trước đi, xuống núi ta tìm ngươi.” Thái Chiêu không muốn giải thích, hất tay Mộ Thanh Yến ra chạy tới trước.
Trên tay Mộ Thanh Yến trống trải, im lặng, “… Cô nói thì tự cô tin đi.”
Hố băng vừa vỡ ra sâu không lường, Thái Chiêu đứng trước miệng hang nhìn xuống, toàn bộ đều đen như mực. Chính giữa có một cây cột lớn nhô ra, con cự mãng cuộn trên cột băng này. Nó bị quấy nhiễu giấc ngủ hiển nhiên rất phẫn nộ, dọc theo con ngươi xanh biếc tản ra ánh âm u đáng sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play