Lối đi trong động băng rét lạnh tối tăm, Mộ Thanh Yến một tay kéo Thái Chiêu, một tay nâng dạ minh châu đi tới.
Ánh châu dù yếu nhưng tóm lại vẫn có thể chiếu sáng đường đi phía trước. Mỗi khi đến chỗ rẽ trong động, hắn liền dùng vải kiểm tra hướng không khí thổi, để lại ký hiệu ở chỗ giao mà đi.
Thái Chiêu bị kéo đi thất thểu, còn gian nan hơn cả Kim Béo bên kia.
Đầu của Thiên Tuyết Thâm lăn đến bên chân cô, vẻ cầu khẩn sợ hãi trên mặt vẫn luôn lưu lại trong đầu cô.
Nên vừa rồi cô đã bấu lấy vách tường băng mà nôn, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, bàn tay vịn tường băng gần như muốn móc cả khối băng ra.
Trong cuộc đời cô, đây là lần đầu tiên trải qua việc mất đi một người bạn.
Chẳng biết tự lúc nào, cô mơ mơ hồ hồ phát hiện, mình khác với cô cô. Thái Bình Thù vĩnh viễn luôn có lòng nhiệt tình và hiếu kì đối với những nơi chốn xa xôi chưa từng biết, chưa từng e ngại – nếu trước mắt xuất hiện một cái hang động tối thui sâu không thấy đáy, bà sẽ hưng phấn giơ đuốc bước vào; nếu lúc đi thuyền gặp phải mưa to gió lớn, bà sẽ đón sóng gió dùng sức lực quyết tuyệt một chiêu đánh nát vòng xoáy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play