Thẩm Vãn Tịch nhẹ nhàng thở dài một tiếng, may mắn là có Vân Hoành.
Nàng ôm tiểu hài tử ngồi xuống bên đống lửa, tiểu tử kia nhìn chằm chằm con thỏ mà chảy cả nước miếng, bỗng nhiên kinh ngạc nhìn về phía nàng, lại nhìn chân phải của nàng, hỏi: “Tịch tỷ tỷ, chân tỷ có thể đi được chưa?!”
Thẩm Vãn Tịch nhướng mày kiêu ngạo mà gật gật đầu: “Đương nhiên là được rồi, sau này trong thôn sẽ không còn ai có thể gọi ta là thê tử xấu xí nữa, cũng không ai gọi ta là thê tử què quặt luôn!”
Vân Hoành vừa cau mày vừa ngẩng đầu, ánh mắt tối sầm lâm vào trầm tư.
Sáng nay ở cửa trúc, trong thôn chẳng phải ai cũng gặp nàng sao?
Thẩm Vãn Tịch còn đang nói chuyện với Tống Oa Oa, đột nhiên chợt nhìn thấy tiếng đốm lửa bên cạnh bắn tung tóe một chút, Vân Hoành trầm mặc lật con thỏ trong tay, con thỏ nhỏ bị xiên thẳng qua một cây gỗ, đang hung hăng lắc lư để trốn thoát, suýt chút nữa là rơi vào trong đống lửa.
À, cái này thì…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT