Canh cá nhanh chóng trở thành màu trắng sữa hấp dẫn, nàng cho thêm hành lá, gừng thái lát, rượu nấu ăn để loại bỏ mùi tanh, cuối cùng rắc muối và hạt tiêu, thế là món canh cá chép thơm ngon đã hoàn thành.
Vừa chuẩn bị bưng canh cá lên bàn ăn, chợt nghe thấy trong phòng có tiếng động, Thẩm Vãn Tịch vội vàng chống nạng đi xem động tĩnh, không ngờ khoảnh khắc tới cửa lại đụng phải một lồng ngực rắn chắc.
“A——”
Cái trán nàng đau tới nỗi nước mắt sắp chảy ra, Thẩm Vãn Tịch khẽ đẩy hắn một cái rồi lẩm bẩm: “Vân Hoành, sao người chàng lại cứng rắn như vậy! Đụng vào chàng thật đau!”
Cổ họng Vân Hoành khẽ động, muốn nói gì đó nhưng không nói ra miệng, nhìn thấy tiểu cô nương trước mặt đang đỏ mặt.
Lúc dứt lời Thẩm Vãn Tịch mới cảm giác câu này có chút quái lạ, nhưng chỉ có thể trách do mình lanh mồm lanh miệng, căn bản là theo bản năng nói ra, mà hiện tại đã khó rút lại được.
Nàng choáng váng đầu óc một hồi, cúi đầu bất an hỏi: “Chàng vừa rồi đi đâu vậy, ta cho rằng tối nay chàng sẽ không trở lại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT