Nàng kinh hỉ cười nói: “Huynh mua sao? Huynh cũng biết chọn quần áo ư?”
Tiểu cô nương thấy quần áo mới luôn là biểu cảm giống nhau, Thẩm Vãn Tịch vẫn luôn mặc bộ quần áo rộng thùng thình màu đen của Vân Hoành treo trong tủ, đột nhiên nhìn thấy một thân quần áo màu sắc tươi sáng, trong mắt đều phát ra tinh quang. Nàng bận bịu giao phó cho Vân Hoành: “Cơm nấu xong đặt trong tủ bát, huynh phần một chút rồi ăn cơm, không cần chờ ta đâu”.
Dứt lời Thẩm Vãn TỊch liền chống gậy đi vào trong phòng, nàng cũng không muốn ăn xong lại thử quần áo, lỡ như đem bụng ăn đến no căng tròn, mặc không được thì phải làm sao bây giờ?
Nàng cầm hai bộ đều để lên trên giường đo một chút, phát hiện bả vai, eo lưng, vòng mông của hai bộ đều không sai biệt lắm, chỉ cần thử một bộ là được rồi. Nàng nhìn trái nhìn phải, xoắn xuýt hồi lâu mới quyết định thử bộ màu ngọc bích trước.
Kiểu dáng trong cửa hàng trên trấn nhỏ vùng quê không thể so được với trong thành Thương Châu mới mẻ, nhưng có thể lấy ra được vải vóc chất lượng tốt, kiểu thêu xinh đẹp, đường may cũng tinh tế tỉ mỉ đẹp đẽ, vừa nhìn đã biết không hề rẻ.
Thẩm Vãn Tịch cũng từng cùng những tiểu thư cô nương kia đi dạo qua cửa hàng tơ lụa, biết vải vóc như vậy không có một lượng bạc là không thể mua vào tay, huống chi còn có đường thêu tinh mỹ như vậy, lại là may sẵn, dựa đoán một bộ ít nhất cũng phải tốn mấy lượng bạc đâu.
Vân Hoành có tiền như vậy sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play