“Vậy huynh…”
Thẩm Vãn Tịch có vẻ nôn nóng đỡ trán, ta không thể nằm ngủ dưới đất, vậy ngươi ngả ra đất nghỉ đi a!
Vân Hoành nhàn nhạt chặt đứt ý tưởng của nàng: “Ta cũng không ngủ dưới đất được, sau lưng ta có vết đao, không ngủ được địa phương quá cứng rắn hoặc quá lạnh”.
Thẩm Vãn Tịch giật mình, bưng bát không lên tiếng.
Vân Hoành không có nói dối, sau lưng hắn có một đường vết sẹo do đao chém rất sâu, chẳng qua là năm năm trước có mấy ngày ẩn ẩn mơ hồ đau, hiện giờ đã sớm không còn cảm giác.
Nhưng nội tâm hắn cố tình có loại xúc động, khiến cho hắn không muốn giải thích rõ ràng, ngược lại còn cố ý nói thành rất nghiêm trọng. Hắn có chút mím môi, muốn nhìn một chút biểu tình biến hóa của tiểu cô nương.
Quả nhiên, chân mày Thẩm Vãn Tịch nhăn lại thành một đường, cả người giống như rất tức giận, vờ như không nghe thấy gì mà quay đầu đi, như có như không cắn chiếc đũa trong miệng, dường như nàng đang rơi vào trầm tư.
Thẳng đến khi răng nanh bị đau, nàng mới dần dần phục hồi lại tinh thần, cúi đầu nhìn đến chiếc đũa thấy một đầu bị cắn tạo ra một hàng dấu răng nhỏ xếp tinh tế.
Lời Vân Hoành nói làm cho nàng tâm lý hoảng loạn, nửa điểm lấy cớ cũng không tìm ra.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT