Bùi Túc chính là một khúc gỗ, điểm này Ngụy Miên không thể nghi ngờ.
Không chỉ ở trong công vụ mà khi đối đãi với cảm xúc cũng vậy.
Ngoại trừ năm ngoái khi nàng rời khỏi Thương Châu, Bùi Túc ở trên lưng ngựa nói vài câu cầu thân làm cho nàng vui mừng một chút thì những lúc khác hắn đều là một bộ dáng chính nhân quân tử, đêm tân hôn dĩ nhiên so với nàng còn đỏ mặt hơn, hai vành tai giống như hạt mã não, nếu không phải nàng thích vui đùa, sợ là đến bây giờ hắn vẫn còn đối xử lịch sự ôn hòa như thế với nàng.
Ngụy Miên không có ý trách móc hạ nhân, chỉ là mất hứng liếc nhìn Lang Nguyệt một cái rồi nói: “Lần sau để cho chủ tử ngươi trước khi đi nói với ta một câu dễ nghe, nếu không ta cũng không tha thứ cho hắn!”
Trong lòng Lang Nguyệt vui vẻ nên vội vàng đáp ứng, lời này của phu nhân hẳn là đã tha thứ cho chủ tử!
Ngụy Miên liếc mắt nhìn đài quan sát rồi lập tức thu hồi ánh mắt.
Bùi Túc không có ở đây, chẳng lẽ để cho nàng và cái đám đầu trâu mặt ngựa chỉ biết ăn chơi trác táng này cùng nhau đi săn bắn sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT