Hắn cúi đầu nghiêm túc hôn xuống, mới hôn được một nửa lại ngước mắt nhìn đối diện với đôi mắt dịu dàng quyến rũ của nàng, hắn cúi đầu hỏi: “Có nhớ ta không?”
Giọng nói của hắn tựa như vò rượu nguyên chất khiến Thẩm Vãn Tịch say mê, đầu óc nàng choáng váng, hồi lâu mới phản ứng lại ý tứ “nhớ ta” này không phải là nhớ hắn mà là muốn hắn làm loại chuyện này chưa.
Nàng làm sao còn có ý thức, hắn chính là rượu nguyên chất hoặc cũng nhất định là hạ độc nàng bằng loại độc dược này! Cho nên mới làm cho nàng không chút tỉnh táo nói ra hai chữ “Ta nhớ.”
Vân Hoành nghe được tiếng thở dốc nhẹ nhàng của nàng thì rất hài lòng, ý cười nơi đáy mắt cũng càng thêm nồng đậm, bất tri bất giác tăng thêm khí lực.
Nàng khẽ ngân lên một tiếng tựa như một đóa hoa phù dung nhút nhát yếu đuối được nuôi trong nước khiến người ta trìu mến.
Qua một hồi nàng vẫn không thỏa mãn, khóe miệng khẽ nhếch lên, trong đôi mắt điểm xuyến ánh sáng lấp lánh.
Quả thật hắn đem tới bình ngọc đựng rượu hoa đào được tìm thấy trên bàn, mùi thơm thấm đầy cánh hoa từ cổ mềm mại của nàng từng tấc chảy xuống, nàng không uống nhưng lại cho hắn liếm sạch sẽ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT