Cái người như xứ giả địa ngục này vào lúc mười lăm tuổi đã lập được chiến công vượt trội cho Vân Cảnh, sau đó hắn lại đi khắp nơi dẹp loạn, đánh địch thắng địch từ ngàn dặm, đi tới đâu cũng tạo ra sóng gió, cả đời của hắn chưa bao giờ bại trận.
Không nghĩ tới “thiên hỏa giáng thế” cũng không thể đem chiến thần thu về, thế mà để cho hắn mất tích năm năm rồi lại hoàn hảo trở về!
Sau khi trở về hắn còn chỉ mũi nhọn vào Tịnh Châu, nơi nước sông không phạm nước giếng với hắn.
Cho tới tận bây giờ Tạ Thiệu vẫn không hiểu vì sao Ngụy Khâm lại lựa chọn giúp đỡ Sùng Châu yếu đuối để đối phó Tịnh Châu?
Nhưng hiện tại cũng không còn biện pháp nào để cho hắn có thể suy nghĩ nhiều như vậy, hành động vừa nhanh vừa mạnh của đại quân Ích Châu khiến cho hắn hồn xiêu phách tán, hắn cần phải vắt hết óc để suy nghĩ kế hoạch tiếp theo làm thế nào để ứng phó với đại quân Ích Châu thế mạnh như chẻ tre, làm sao bảo vệ được vị trí Tịnh Châu Hầu mà phụ thân vừa mới giao vào tay hắn.
Tin tức thành trì thất thủ liên tiếp truyền đến bên tai, mỗi lần hắn nhắm mắt lại đều phảng phất có thể nhìn thấy máu huyết tràn đầy biên thành, nhìn thấy thân thể tàn phế của tướng sĩ thủ quan ngã xuống vũng máu, thậm chí có thể nhìn thấy cửa thành Tịnh Châu mở rộng cho ngoại địch tiến thẳng vào, tiếng cổ động, cờ bay phấp phới, tướng sĩ bốn phía hô to khẩu hiệu giang sơn đổi chủ, còn có tiếng cười nhạo đầy đắc ý của Tam đệ…
Hàng ngàn hàng vạn nỗi muộn phiền đều tụ tập ở mi tâm, Tạ Thiệu nhắm mắt lại, phát ra một tiếng thở dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play