Tam di nương tìm không thấy Thế tử vì vậy đành phải đi cầu Hầu gia, lúc này mới để cho nàng đứng dậy.”
Thẩm Vãn Tịch thổn thức không thôi, trong lúc nhất thời lại không biết nên nói cái gì cho phải.
Mấy ngày nay thời tiết chuyển sang ấm áp, dù chỉ đứng hai canh giờ dưới ánh mặt trời không ăn không uống đã đủ khó chịu, huống chi cô nương kia còn mặc váy lụa mỏng, da thịt mềm mại sao có thể chịu được mà quỳ gối trên sỏi đá như vậy?
Thẩm Vãn Tịch nghĩ tới còn có chút đau lòng nhưng đồng thời lại có chút may mắn bản thân mình gả sớm, nếu không có phải nàng sẽ cùng Từ cô nương này có kết cục giống vậy hay không?
Phục Linh lặng lẽ nói cho nàng biết: “Chuyện này truyền đến hậu viện, một cháu gái khác của Tam di nương tên là Từ Quỳnh sợ tới mức nhanh chóng thu dọn hành lý rời đi, cháu gái của Tứ di nương trong lúc vội vàng không tìm được xe ngựa cho nên trực tiếp lên xe ngựa của Từ Quỳnh cô nương, hai người cùng nhau xuất phủ.”
Lần này Thẩm Vãn Tịch càng khiếp sợ, dựa theo ý của Phục Linh như vậy có nghĩa ngày sau sẽ không có cô nương nào dám chủ động đến Sơn Hải Uyển tiến cử bản thân nữa, Vân Hoành vậy mà... giải quyết hết chuyện ở hậu viện hay sao?
“Từ Nhiễm cô nương có tướng mạo xinh đẹp, dáng người lại tốt nhưng cũng bị Thế tử gia phạt thành như vậy, những cô nương khác càng không dám tới gần.” Phục Linh dừng một chút rồi cười nói: “Thế tử gia đối với phu nhân thật tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play