Phương diện này chú ý tới việc quen thuộc và khéo léo, nhưng lúc mới bắt đầu, hắn chỉ có thể khẽ thở dài, dẫn dắt nàng cố gắng một chút.
Mắt thấy mặt trời lên cao, động tác trong tay bỗng nhiên bị hắn bức bách dồn dập, Thẩm Vãn Tịch đoán hôm nay hắn lên võ trường trễ, cho nên lúc này mới càng vội vàng hơn, mặc dù mí mắt nàng đã không nhấc lên được, cũng thừa dịp thời gian cuối cùng giúp hắn vui vẻ cả thể xác lẫn tinh thần.
Cuối cùng Vân Hoành cũng hài lòng hôn lên trán nàng, nhẹ nhàng ngậm ngùi bên tai nàng nói: “Đời này ta chỉ cần có một mình nàng là đủ rồi, người bên ngoài dù tốt đến đâu, đối với ta mà nói ngay cả mây khói cũng không bằng.”
Nàng mơ mơ màng màng gật đầu, lại nghe hắn dặn dò: “Nàng không từ chối được, ta sẽ tự mình làm, trên đời này ai cũng không thể dạy nàng chịu ủy khuất, biết chưa?”
“Ta biết rồi.” Nàng cười gật đầu thúc giục hắn mau đi, còn chính mình thì nhắm mắt ngủ.
Trong chuyện nạp thiếp cho thế tử, nếu đã có người mở đầu thì những vị di nương khác làm sao có thể bỏ qua được?
Do đó mới qua ba hai ngày mà trong phủ đã chào đón không ít tiểu cô nương ở độ tuổi cập kê đến thăm. Hai người cháu gái của Tam di nương, cháu gái của Tứ di nương, cháu gái của biểu cô bà con xa với Ngũ di nương, tất cả đều mọc lên như măng mọc sau cơn mưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT