Nhị công tử đem vật chứng này giao cho hạ quan điều tra kỹ lưỡng, hạ quan vốn tưởng rằng đó là vật trong quân Ngô Châu, lại không nghĩ tới cùng hạ quan tìm được tiễn từ Ngô Châu nhiều lần so sánh, rốt cuộc lại cảm giác được chút bất đồng.”
Sắc mặt Ích Châu Hầu trầm túc, lạnh lùng hỏi: “Có gì khác biệt sao?”
Tưởng Minh tiếp tục nói: “Mời Hầu gia nhìn kỹ hai mũi tên này, mặc dù đều làm từ hình thoi phẳng giống nhau như đúc, màu sắc của mũi tên thoạt nhìn cũng không chênh lệch bao nhiêu, nhưng nhìn kỹ cụm mũi tên của quân Ích Châu ta hơi tối, mà cụm mũi tên của quân Ngô Châu lại thiên về ngân quang, cụm mũi tên của quân ta đúc ra tinh lương hơn, năng lực chống gỉ thực ra cũng mạnh hơn, Hầu gia có thể đặt dưới ánh đèn tinh tế nhìn, liền có thể nhìn ra sắc thái khác biệt.”
Ích Châu Hầu đặt hai cụm tiễn dưới ánh đèn cẩn thận đối chiếu, đúng như lời Tưởng Minh nói, một mũi tên hơi hơi bạc và một mũi tên hơi đen, lại đi nhìn một mũi tên tam lăng trên tay trái, đó là do thái y vừa mới lấy từ trong ngực Vân Hoành ra, vết máu còn chưa khô, rãnh máu cùng với gai ngược trên cụm mũi tên nhìn thấy mà giật mình, không biết xé rách bao nhiêu da thịt rồi mới được rút ra từ trong cơ thể!
Mà mũi tên này vừa vặn là hơi tối một chút, cùng với một quả phá giáp tiễn vừa rồi cùng xuất phát từ Ích Châu.
Suy tư một hồi, ánh mắt Ích Châu Hầu chậm rãi lạnh xuống, trầm giọng hỏi: “Ý của ngươi là quân đội Ngô Châu năm đó tập kích quân đội lương thảo Từ Dương lại là cụm mũi tên do Ích Châu ta chế tạo sao?”
Tưởng Minh từ chối cho ý kiến, ý tứ này đã rất rõ ràng rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT