Vân Hoành từ chối cho ý kiến, Thẩm Vãn Tịch cũng ước chừng biết những châu hầu này đều có mạng lưới tình báo riêng, nhất là tửu lâu mà những quan to quý nhân này thường tới, chỉ cần có tâm đi điều tra, có thể từ trong miệng biết không ít bí mật.
Im lặng một lát, Vân Hoành nói: “Yên tâm, nơi này rất an toàn.”
Thẩm Vãn Tịch sửng sốt một chút: “Vậy tối nay chúng ta không về sao?”
Vân Hoành sai người lấy nước ấm tiến vào, đưa cho Thẩm Vãn Tịch một cái khăn mặt sạch sẽ, nói: “Nếu như ta không đánh giá sai, đêm nay đường phố bên cạnh Ích Châu Hầu phủ ít nhất phải mai phục ba đội nhân mã.”
Thẩm Vãn Tịch kinh ngạc không thôi: “Đều là đám người ban ngày sao?”
Vân Hoành thờ ơ đáp một tiếng, chậm rãi lấy trâm cài châu từ trong tóc nàng ra, cho đến khi sợi tóc như mực duỗi ra, hắn mới dừng lại rồi xoa xoa hai má mềm mại của tiểu cô nương, rõ ràng chỉ nhấp một ngụm rượu, nhưng đã hơi phiếm hồng, không khỏi mím môi cười, ở trên môi nàng nhẹ nhàng hôn một cái, thật lâu sau mới nói: “Đêm nay nàng tự ngủ có được không? Ta sai người canh giữ ở bên ngoài.”
Tiểu cô nương lập tức giơ tay lên nắm tay hắn, bất đắc dĩ móng vuốt quá nhỏ, chỉ cầm ba ngón tay của hắn liền không bọc được, trong mắt tựa như thủy quang lấp lánh nói: “Đã trễ như vậy, chàng có phải muốn đi đến nơi nào đúng không, có nguy hiểm hay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT