Vân Hoành không tính là gần, lại trực tiếp đưa tay ôm eo nàng mạnh mẽ đưa vào trong ngực, cuối cùng tiểu cô nương vững vàng rơi vào trong ngực phu quân nhà mình.
Thẩm Trường Trạch nhìn bàn tay trống rỗng của mình, mí mắt bỗng nhiên nhảy dựng lên.
Trâm phi yến trên đỉnh đầu chạm đến hàm nam nhân, hơi đau đớn, Vân Hoành nhíu nhíu mày, rũ mắt nhìn chằm chằm một tiểu cô nương mềm mại ở trong ngực, bất đắc dĩ thở dài.
Tiểu cô nương lại cọ vào trong ngực hắn càng sâu, tham luyến hít vào hơi thở ấm áp trên người hắn, cho đến khi nghe thấy phía sau một tiếng ho nhẹ, Thẩm Vãn Tịch mới bỗng nhiên cả kinh, vội vàng buông Vân Hoành trở lại chỗ ngồi của mình.
Thẩm Vãn Tịch càng xấu hổ, vừa rồi nàng quá khẩn trương nên quên mất ca ca cũng đang ở trên xe ngựa, không biết trong lòng hắn nghĩ như thế nào, nàng cũng không dám ngẩng đầu nhìn.
Một lát sau, bên tai truyền đến thanh âm của Vân Hoành: “Trà Tùng Hạc lâu, cá Nguyệt Mãn lâu, điểm tâm Trường Thủy lâu, canh thang Phú Xuân lâu đặt ở cả Vân Cảnh đều là số một số hai, không biết Thẩm thế tử yêu thích món nào? “
Thẩm Vãn Tịch yên lặng lắng nghe, Vân Hoành đây là muốn mời nhị ca ăn cơm tối sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play