Người trong phủ nghe nói Nhị phu nhân nhân dịp trời còn chưa sáng đã ra ngoài hái cánh hoa, nàng bận rộn gần hai canh giờ mới làm xong bánh hoa đào này, ai nấy đều cầm trong tay không nỡ ăn, không nỡ phá hủy những cánh hoa đào xinh đẹp.
Nhưng hôm nay là tiết hoa triều, trên tay mọi người đều còn có việc làm, sao có thể giữ lấy điểm tâm mãi không buông?
Vạn dạng rối rắm mới cắn một ngụm nhỏ, đặt ở trong miệng chậm rãi mím lại, trong nháy mắt hương hoa đào ngọt ngào tràn ngập toàn bộ khoang miệng, làm người khác muốn ngừng cũng không được!
Ăn nhanh thì sợ ăn xong sẽ không còn, ăn chậm lại không dễ chịu, thật sự là quá khó khăn.
Thẩm Vãn Tịch dùng xong bữa sáng, muốn hỏi Vân Hoành có đi Phù Dung tự đạp thanh hay không, nhưng Vân Hoành đang ở thư phòng cùng mấy tướng quân thương nghị những chuyện quan trọng, nàng cũng không tiện quấy rầy.
Thích Nhiên ở cửa nhìn thấy nàng đi tới đi lui, vội vàng đi lên hỏi: “Phu nhân là tới tìm chủ tử ăn tết sao?”
Thẩm Vãn Tịch liếc mắt nhìn khe cửa, suy nghĩ một chút cười hỏi: “Ngươi có biết khi nào chủ tử nhà ngươi có thể đi ra không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play