Cho đến khi đội ngũ có xu hướng chậm lại, Ngụy Miên nhất thời xốc rèm nhìn ra bên ngoài nói: “Nhị tẩu chúng ta sắp tới rồi! Thấy Thành Lâu rồi!”
Lòng bàn tay Thẩm Vãn Tịch đều nóng đến nỗi đổ mồ hôi, trong lòng nàng vừa kích động vừa khẩn trương, nhịn không được mà cuốn một góc rèm xe ngựa lên để nhìn ra ngoài.
Thành Lâu cao vút, trường mâu sừng sững, kiều kỳ lộng lẫy.
Từ xa nhìn lại, Thành Lâu Ích Châu trong gió lạnh hùng vĩ hiểm trở, cứng cáp không thể phá hỏng.
Xe ngựa càng lúc càng đến gần, Thành Lâu phía trước ở trong tầm mắt nàng cũng càng ngày càng rõ ràng.
Tường thành được xây bằng gạch đá khổng lồ cứng rắn như sắt kéo dài từ nam sang bắc tựa như cự long trải dài mấy dặm, bốn góc cửa thành được xây dựng một giác lâu cao lớn nguy nga, càn lâu, vọng lâu, đài quan sát, càn thành, khống quân đài và các hàng rào quân sự khác đều có đầy đủ, nhìn từ xa nguy nga tráng lệ, kỳ vĩ bàng bạc lại làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Thẩm Vãn Tịch chưa bao giờ tới Ích Châu, hiện giờ nhìn thấy khí thế bức người chưa từng có của Thành Lâu Ích Châu này, liền có thể lý giải vì sao Ích Châu có thể hổ chiếm địa bàn của rồng ở Tây Nam, ở Vân Cảnh trăm năm qua trong cơn mưa gió máu tanh vẫn sừng sững không thể ngã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT