Quả thật tiểu cô chỉ nói ra những lời thật sự kinh người, suốt ngày nói những lời không biết xấu hổ dày vò người khác. Thẩm Vãn Tịch thậm chí còn cảm thấy ngay cả sợi tóc của nàng cũng không lúc nào không trêu chọc hán tử, nếu nàng là nam tử, tất nhiên cũng sẽ không chịu nổi.
Mà người đoan nhã thanh chính như Bùi Túc, phải có một cô nương nhiệt tình tươi sáng như vậy mới có thể hàng phục hắn được.
Buổi trưa, đội ngũ nghỉ chân ở quán trà bên cạnh quan đạo. Ngụy Miên lôi kéo Thẩm Vãn Tịch xuống xe hoạt động một chút, hai người từ xa nhìn thấy Vân Hoành đang nói chuyện với Thích Nhiên, những người hầu hộ vệ còn lại đều đang ăn uống ở quán trà.
Nói là ăn uống, có điều chỉ là một người hai miếng bánh kếp cứng cùng với mấy củ khoai lang chín, Thẩm Vãn Tịch cũng không muốn ăn chứ đừng nói tiểu cô, cộng thêm gió lạnh thấu xương, hai người mới đứng một hồi liền nhịn không được mà dậm chân.
Thẩm Vãn Tịch kéo Ngụy Miên lên xe, trước khi đi vào còn lặng lẽ liếc mắt về phía Vân Hoành, không ngờ vừa vặn Vân Hoành cũng nghiêng người lại nhìn nàng.
Hai người nhìn nhau trong chớp mắt, Thẩm Vãn Tịch lập tức sợ tới mức quay đầu vội vàng đi theo Ngụy Miên vào xe ngựa, hai chân nàng mềm nhũn, thiếu chút nữa không thể bước lên nổi.
Trở lại trong xe, Thẩm Vãn Tịch từ trong tay nải lấy ra điểm tâm đã làm sẵn ở nhà, mũi của Ngụy Miên so với ai cũng linh hoạt hơn, lúc này nàng ấy tiến lại gần, thay đổi tư thế thoải mái ngồi ăn bên cạnh tẩu tử mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play