Mặc dù cách nhau trăm thước bên trong cửa thành, người đi đường trong lúc vô tình liếc mắt nhìn nơi này một cái, đều có thể lập tức bị khí thế cực độ áp bách này khuất phục, hai chân mềm nhũn lại nhịn không được mà muốn cúi người bái.
Thương Châu Hầu bên kia biết được tin tức, từ lúc canh năm còn chưa sáng đã đứng ở cửa thành chờ, cho đến khi vừa mới nhìn thấy Ích Châu nhị công tử trong lời đồn, thật sự là không dễ dàng.
Người nọ ngồi yên trên ngựa, mang theo một loại uy thế lừng lẫy áp đảo mọi người, một đôi mắt lạnh đen kịt đối với ai cũng vắng vẻ, Thương Châu hầu đứng dưới ngựa, luôn cảm giác trên đỉnh đầu có tầng bóng ma bao phủ.
Cường tráng như hắn, giờ phút này cũng cảm thấy cả người lạnh lẽo, lạnh đến mức hàm răng run rẩy.
Thấy tẩu tẩu vén rèm nhìn trộm ra ngoài, Ngụy Miên nhịn không được mà tiến đến bên tai nàng hỏi: “Thế nào? Nhị ca ca ta có phải anh tuấn bất phàm, khí thế lẫm liệt khác với người thường hay không?”
Thẩm Vãn Tịch bị một câu nói bất thình lình của tiểu cô làm cho hoảng sợ, hai gò má nhất thời nổi lên hai đám mây đỏ, so với ánh bình minh phía chân trời còn xinh đẹp hơn vài phần.
Nàng thẹn thùng quay người lại, Ngụy Miên lại cười ha ha, tự mình vén rèm ra bốn phía để nhìn xung quanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT