Cuối cùng còn tổng kết một câu “Người này có tiền đồ vô lượng.”
Ngụy Miên tất nhiên là tin tưởng phụ thân mình.
Nàng lại không khỏi than thở, thân là thứ tử lại có nhiều thứ gây áp lực, nội tâm Bùi Túc cường đại cỡ nào mới không lớn lên trở thành loại người âm hiểm gian tà này.
Thẩm Vãn Tịch nghe được hai câu đầu còn có chút lo lắng, nhìn ra được tiểu cô rất thích thiếu niên ngoài cửa, nhưng nếu bởi vì nguyên nhân gia tộc không thể không buông tha, vậy chung quy vẫn là tiếc nuối, nhưng khi nghe được câu cuối cùng, nàng lại chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu cười cười, tiểu cô đây là đang khoe ra mặt.
Chỉ chốc lát sau, tiểu cô lại quấn lấy nàng nói: “Nguyên bản hôm trước ta sẽ tới tìm Nhị ca ca, nhưng Bùi Túc vội vàng xử lý một vụ án cũ ở Đại Lý tự, không quên nói là sẽ cho mấy thị vệ có công phu tốt nhất đi theo, nhưng thứ mà ta thiếu lại chính là mấy thị vệ có năng lực này hay sao? Người ta mang đến đều là tinh binh của Ích Châu, trên đời này ai có thể địch lại được, ai dám đả thương ta đâu chứ?”
Nàng nuốt nước miếng lại hào hứng nói: “Ta muốn đi cùng với hắn, ngoài miệng hắn cự tuyệt nói muốn kết án trước, nhưng ta thấy hắn phải thức hai đêm không ngủ, chỉ vì sửa sang lại dấu vết của vụ án, bận rộn đến rạng sáng hôm nay mới chấm dứt, đây là ban đêm ta lén trèo tường đến sân hắn mới nhìn thấy đó.”
Thẩm Vãn Tịch há to miệng: “Ban đêm muội trèo tường vào sân của Bùi Túc sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT