Thân thể thứ tử, nếu muốn tiến thêm một bước, không có chút thủ đoạn là không được, hắn chỉ có thể dựa vào hai bức họa của a di từ trấn Tương Sơn mang ra để biểu thị cho châu quận Vân Cảnh càng cường đại hơn.
Chính xác là trước khi gặp nàng, hắn không có tâm tư trong sáng.
Hôm nay sau khi gặp nàng, hắn càng cảm thấy mình ảm đạm và ti tiện hơn nhiều.
Trầm mặc thật lâu, hắn thấp giọng nói: “Bùi Túc ta không dám trèo cao.”
“Trèo cao?”
Ngụy Miên hừ nhẹ một tiếng cũng không tức giận, ngược lại tiện tay nhét roi ngựa vào tay Bùi Túc, nhẹ nhàng nghiêng người khoanh tay mà đứng, một bên đi bộ một bên nói: “Là trèo cao, có điều huynh phải biết, ta là đích nữ Ích Châu, bất kỳ nam tử nào trên thiên hạ cưới ta đều là trèo cao cho nên huynh cũng không cần có bất kỳ gánh nặng nào đâu.”
Nàng dừng một chút, nhìn về phía bầu trời ngoài cửa thành, cất cao giọng cười nói: “Hôm nay huynh trưởng ta sắp trở về, Ích Châu sẽ chỉ cường đại và hưng thịnh hơn bao giờ hết, bỏ lại cái này không nói, Bùi Túc ngươi hôm nay gặp ta, sẽ không có động tâm với ta sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play