Lần đầu tiên làm xiêm y cho tiểu hài tử, Thẩm Vãn Tịch đã tốn đủ tâm tư. Bụng Hoa Chi tròn, đại phu nói rất có thể là một nữ oa nhi, làm quần áo cho tiểu cô nương, nàng càng hy vọng làm xinh đẹp sáng sủa, tinh xảo một chút.
Vân Hoành chậm rãi thở dài một hơi, mặc dù nàng lấy cánh tay ngăn cản, động tác trên tay hắn vẫn không ngừng lại.
“Vân Hoành, chàng cứ như vậy làm ta không thể thêu được!” Thẩm Vãn Tịch nghẹn đỏ cả khuôn mặt nhỏ nhắn, quay đầu giận dữ nói.
Hơi thở dần tiến tới, nụ hôn nóng rực từ gương mặt hơi phiếm hồng của hắn chậm rãi hạ xuống, nàng nhượng bộ nửa phần, hắn liền tiến vào nửa sau người nàng, trêu chọc cả người nàng đều tê dại, cuối cùng nàng ném kim chỉ đi rồi nằm trong khuỷu tay hắn phát ra từng tiếng âm thanh yêu kiều.
Đêm khuya yên tĩnh, ánh trăng vòng quanh gió lạnh rơi xuống nhân gian, ở trong mắt phản chiếu ra một mảnh màu đen vô tận.
Bên cạnh không biết là ai ngáp một cái, hỏi Thích Nhiên nói: “Chủ tử đã nói buổi tối đến, thật sự sẽ đến sao?”
Thích Nhiên lạnh mặt nói: “Ầm ĩ cái gì, chủ tử còn đang làm việc!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT