Cho nên nghe đến cái tên này, trong lòng Thẩm Vãn Tịch liền khẽ run lên một chút.
Giống như có một dòng nước ấm chảy vào trái tim.
Trưởng quỹ đáng thương kéo ống tay áo nàng nói: “Cô nương được lắm, món điểm tâm này làm xong rồi thì đem đi đi.”
Thẩm Vãn Tịch nghĩ đến ba mươi lượng bạc kia, trong lòng thở dài rồi bắt đầu nhồi bột.
Bột mì và dầu trộn thành lớp vỏ mỏng cuộn lại, sau đó bôi một lớp nhân đậu sa ấn thành hình phật thủ, dùng mũi đao vẽ vài đạo ở tay Phật, lại bôi một lớp trứng vàng son, rắc hạnh nhân phiến rồi cho vào lò nướng, một lát sau mùi thơm nồng đậm, ngọt ngào đầy nhà.
Sau khi làm xong sắc trời đã dần tối, Thẩm Vãn Tịch đoán chừng Vân Hoành sắp tới nên vội vàng bưng phật thủ hạnh nhân một đường chạy lên lầu hai.
Trước khi lên lầu, tiểu nhị còn cố ý kéo Thẩm Vãn Tịch sang một bên, dựa vào kinh nghiệm hai ngày nay bưng thức ăn lên liền nhắc nhở nàng thấy khách quý thì phải nói chuyện và làm việc cẩn thận, khách quý khiêm tốn đến cực điểm, cũng không lộ diện, có bất kỳ phân phó gì đều là hai thuộc hạ nghiêm mặt ở cửa truyền đạt ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT