Hắn chậm rãi thở dài một hơi, đầu ngón tay nâng cao hàm gầy gò của nàng lên, chậm rãi gọi ra một tiếng: “A Tịch, nếu ngươi cứ như vậy, ta sẽ hôn ngươi đó.”
Hắn vốn định dọa nàng, tiểu cô nương lại cười “phụt” một tiếng rất rạng rỡ, ngữ ý miên man trêu chọc lòng người nói: “Vân Hoành, ngươi hôn ta, ta cũng muốn hôn ngươi, ta sẽ làm cho ngươi không thể thở nổi.”
Vân Hoành sửng sốt, hơi thở tiếp theo liền cảm thấy trước ngực mềm nhũn, đôi môi anh đào mềm mại dán vào ngực hơi mở rộng của hắn nhẹ nhàng ấn một cái.
Một lát sau, Thẩm Vãn Tịch đắc ý nhướng mày nhìn hắn hỏi: “Ngươi thấy thế nào?”
Vân Hoành trầm mặc không nói, nàng lại đem ý cười thu liễm xuống, lộ ra bộ dạng ủy khuất: “Ngươi lúc nào cũng như vậy, bản thân mình được nếm vị ngọt, cũng không dạy ta cách hôn, đồ quỷ hẹp hòi.”
Sắc mặt hắn hòa hoãn hơn một chút, khóe môi Vân Hoành cong cong, cười hỏi nàng: “Ta phải dạy như thế nào, ngươi phải học như thế nào đây?”
Nàng gật gật đầu, vùi đầu tóc xù xì của mình đập vào ngực hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play