Trưởng quỹ thấy các nàng đến, vội vàng gọi hậu trù đến. Thấy tiểu nương tử có suy nghĩ muốn nấu cơm, trong lòng trưởng quỹ kia cất giấu không ít lời nhưng lúc này tất cả đều trút xuống không nói nữa.
Thì ra đầu bếp ban đầu ở đây sau khi về quê tế tổ liền ngã bệnh nên tiệm đã đổi thành đầu bếp khác, do đó khẩu vị cũng dần thay đổi. Có rất nhiều người ăn không quen liền không đến nữa, trưởng quầy kéo dài mặt, tỏ vẻ oán giận nói: “Ngày nào ta cũng muốn nấu đồ ăn mới, chọn một ít món ăn mới mẻ cho người ta nếm thử, nhưng vẫn không biết bắt đầu từ đâu.”
Trái tim nhỏ bé của Thẩm Vãn Tịch đều kinh hỉ đến mức sắp nhảy ra, cảm giác mình chính là người có thể phá dỡ khối phiền nhão này của trưởng quầy, là quý nhân có thể giúp được trưởng quỹ.
Còn chưa đợi nàng mở miệng, Hoa Chi lập tức kích động nói: “Đại trưởng quỹ, ngươi có thể tìm đúng người rồi! Tẩu tử của ta nấu cơm so với đầu bếp Thương Châu Hầu phủ còn lợi hại hơn, hơn nữa đều là món ăn mà ngươi chưa từng thấy qua!”
Hoa Chi không biết quý nhân lão gia gì, nàng chỉ biết trên đời này lớn nhất là thập tứ châu hầu, mà Thương Châu là thương châu hầu lớn nhất, đầu bếp Thương Châu Hầu phủ là thứ tốt nhất trên đời.
Tuy rằng chưa từng ăn qua đồ ăn của đầu bếp Hầu phủ nhưng nàng ấy cảm thấy tiểu tẩu tử sẽ không thua kém gì.
Trưởng quầy không thể tin được mà nhìn tiểu nương tử trước mắt, có điều chỉ mới mười tám hai mươi, hắn cảm giác đây giống như là bệnh cấp bách cần cứu chữa, thế nhưng ánh mắt vẫn sáng ngời: “Thật sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play