Mí mắt Vân Hoành rũ xuống, trong nháy mắt lắc lư thân thể giống như trở lại đêm qua, chuyện gì cũng chưa xảy ra.
Thẩm Vãn Tịch múc sữa đậu nành chuẩn bị bưng lên bàn cơm nhưng ngón tay vừa chạm vào bát canh liền bị nóng nên rụt tay trở về.
Trái tim Vân Hoành nghẹn lại nhưng trên mặt vẫn là một bộ dạng không cảm xúc, trực tiếp tiến lên lấy tay nàng ra, chỉ nói một câu: “Ta đến đây.” Giọng nói của hắn khàn đặc giống như đã mấy ngày không mở miệng.
Thẩm Vãn Tịch ngây người, vội vàng đè tay hắn lại vội vàng nói: “Vẫn nên để ta làm.”
Ban ngày nàng đi đến quầy thuốc gặp đại phu, nói cho hắn nghe tình hình của Vân Hoành, mặc dù không tự mình chẩn mạch, đại phu cũng nói thẳng là cần điều dưỡng, không được cầm vật nặng, không được đọng khí, tóm lại ngoại trừ nghỉ ngơi tốt nhất là không nên làm gì cả.
Vân Hoành không biết nàng muốn làm gì đành phải dừng tay lại, nhìn nàng dùng vải ẩm quấn quanh mép bát canh, bước đi hơi dồn dập đặt chén lớn lên bàn cơm, trong nháy mắt lại trở về nâng bát thứ hai.
Thấy nam nhân đang nhíu mày, Thẩm Vãn Tịch liền cảm thấy hắn sẽ giống như đại phu nói tức giận công tâm hộc máu mà chết, nàng nhất thời hoảng hốt, lại nói: “Vân Hoành, ngươi ngồi xuống trước đi, còn có hai món ăn nữa thôi, rất nhanh sẽ xong ngay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play