Thẩm Vãn Tịch nhíu nhíu mày, nàng có cảm giác người này giống như là không thể chờ đợi được đuổi theo nàng, nhất định phải hôm nay đi làm chuyện này, nàng trầm tư một hồi vừa định cự tuyệt, phía trước lại truyền đến thanh âm khàn khàn lạnh lẽo của Vân Hoành.
“Nàng là thê tử của ta, chuyện này không liên quan đến bất cứ ai, không cần phải đăng ký vào sổ sách gì cả.”
Cả người Vương trưởng thôn run lên một cái, thợ săn mặt lạnh trở về từ khi nào vậy? Cuộc trò chuyện giữa hắn và tiểu nương tử đã bị nghe thấy rồi sao?
Thẩm Vãn Tịch vui mừng cười cười, mặt mày như vui mừng nở rộ, trong phút chốc nhẹ nhõm hơn hẳn.
Vương trưởng thôn cảm thấy mình bị mê hoặc đến mất cả thần trí, thì ra tiểu nương tử cũng thích cười, cười rộ lên ngay cả núi rừng cũng phải rung chuyển theo.
Chỉ là không đối với hắn mà thôi.…
Vân Hoành trực tiếp tiến lên đẩy cửa trúc ra, đem hai con gà rừng trong tay ném xuống dưới lều mưa, trong tay cầm cung tiễn, lúc nhìn lại ánh mắt nặng nề nhìn chằm chằm của tên trưởng thôn đầu mập tai to kia, hờ hững nói: “Còn chưa mau cút đi hả? Chờ ta mời ngươi đi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT