“Xong rồi...” Nàng liền nhíu mày, miệng vẫn lẩm bẩm câu này.
Hoa Chi ngồi xổm xuống xoa chân cho nàng, vẻ mặt lo lắng hỏi: “Tiểu tẩu tử có sao không, rất đau sao?”
Thẩm Vãn Tịch vội vàng nắm lấy cánh tay nàng ấy, trịnh trọng nói: “Đợi lát nữa trở về ngàn vạn lần đừng nói cho Vân Hoành biết ta bị ngã!”
Hoa Chi cười nói: “Ta biết tẩu tử không muốn để cho Vân đại ca lo lắng nhưng chúng ta làm thê tử cũng phải thường xuyên ở trước mặt phu quân mà biểu hiện yếu thế, đụng chạm một cái liền phải khóc liền, Vân đại ca nhìn thấy nước mắt của ngươi, trong lòng không biết sẽ đau đến bao nhiêu đây! Sau này sẽ càng thương tiếc ngươi hơn đó.”
Thẩm Vãn Tịch bị lời nói của Hoa Chi làm cho sửng sốt, thì ra cả nhà Chung Đại Thông đều là quân sư trong chuyện tình cảm.
Nàng cẩn thận suy nghĩ một chút rồi lắc đầu: “Chiêu này của ta đặt lên trên người Vân Hoành cũng vô dụng, lúc ta bị thương hắn chỉ biết tức giận không giải thích được, còn hướng về phía ta trách ta tự mình không cẩn thận.”
Thẩm Vãn Tịch cúi đầu, đưa tay ý bảo Hoa Chi ghé lỗ tai vào nhỏ giọng nói: “Nếu ngày đầu tiên ta đến bờ sông giặt quần áo liền bị hỏng thì sau này Vân Hoành nhất định sẽ không cho ta ra ngoài nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play