Nàng vốn dĩ là người siêu cấp kiêu ngạo, còn so sánh mình với Vân Hoành ai dậy sớm hơn, lại không nghĩ tới mới đứng dậy đã bị nam nhân bên cạnh ôm đến bên người, nàng hừ nhẹ một tiếng, đụng vào lồng ngực cứng rắn của hắn.
Thẩm Vãn Tịch lập tức không còn buồn ngủ, đỏ mặt nhỏ giọng nói: “Sớm... Còn sớm mà Vân Hoành.”
Vân Hoành cúi đầu ừ một tiếng, đôi môi hắn như thể dính sát vào cổ nàng, mang theo tiếng lồng ngực hơi phập phồng, nghe được lỗ tai Thẩm Vãn Tịch đang nhẹ nhàng chuyển động.
Thẩm Vãn Tịch xấu hổ, muốn đẩy hắn ra nhưng Vân Hoành cũng không buông tay, ngược lại cúi đầu vùi vào cổ trắng như tuyết của nàng mà thở hổn hển, hơi thở ấm áp quét qua cổ nàng khiến thân thể Thẩm Vãn Tịch run lên, cả người đều mềm nhũn.
Nàng nuốt nước bọt mà hoảng loạn giải thích: “Ta sẽ giặt quần áo, Hoa Chi nói đi muộn sẽ không có được vị trí tốt.”
Vân Hoành nhắm mắt lại, khàn giọng nói: “Vậy chờ ta một chút được không?”
Bả vai Thẩm Vãn Tịch co rụt lại, nàng cảm thấy cơ thể khẩn trương hơn, hơi thở càng trở nên gấp hơn, đột nhiên có cảm giác tê dại truyền đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play