Ngữ điệu của Nam Thu Thời nói nhanh và lời nói của cô khiến người nghe sẽ nghẹn không đáp trả được. Không chỉ Cố Hề Hề, ngay cả biểu cảm trên khuôn mặt của Vạn Hách Lễ cũng trở nên lúng túng. Rõ ràng anh định nói không sao cả mà không biết sao hai người đối đầu cãi nhau rồi.
Ôi, phụ nữ thật phiền phức.
Vạn Hách Lễ nhìn kỹ Nam Thu Thời, cô ấy không cao lắm mà tính tình không nhỏ, y như một quả pháo nhỏ, chạm vào là nổ. Cô ấy nói năng cũng nhanh nhẹn, nhìn cái người phiền phức kia bị nói cho không thốt lên lời.
Anh hắng giọng: “Khụ khụ, đồng chí này, tôi không sao, không cần xin lỗi.”
“Ồ, tôi cứ tưởng là anh bị câm, không biết nói chuyện không đấy, chứ không thì đứng đây lâu thế sao lại không lên tiếng nhỉ.” Nam Thu Thời tỏ vẻ như bừng tỉnh ngộ, rồi chỉ vào Cố Hề Hề: “Trông cho kỹ, đừng thả ra đường cắn người bừa bãi.”
Vạn Hách Lễ: … Tôi thà không nói gì còn hơn ...
“Đồng chí hiểu lầm rồi, cô ấy với tôi chẳng có quan hệ gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play