"Sao lại ăn mấy thứ này nữa, ngày nào cũng toàn rau dưa nhạt nhẽo? Tôi vô cùng hoài nghi bà đem tiền đi đâu hết rồi? Tốt xấu gì cái nhà này tận ba người đi làm." Nam Thu Thời nhìn chỗ cơm ít ỏi trong cái chén: “Không phải bà lấy tiền gửi về nhà mẹ đẻ đấy chứ?”
Trần Thúy Phân không ngờ con nhỏ Nam Thu Thời đột nhiên gây chuyện, ngay lập tức gương mặt tối sầm, ánh mắt có chút lẩn tránh.
Nam Thu Thời vừa nói xong đã chăm chú nhìn Trần Thúy Phân, cô chỉ muốn thăm dò bà ta, ai ngờ thấy bà ta có phần chột dạ, cười khẩy: “Bà đúng là giỏi lắm đấy, trời ơi, thì ra bà mới là người thắng lớn. Lấy tiền nuôi dưỡng của con gái Nam Vĩ Bân gửi về trợ cấp nhà mẹ đẻ, ấy vậy mà cho lực lượng lao động chính trong nhà ăn mấy cái thứ này? Tôi không biết phải chửi bà ngu, hay là khen bà khôn khéo nữa.”
Cô giơ ngón tay cái với Trần Thúy Phân: “Tuyệt vời, nói về độ mặt dày thì bà đứng thứ hai không ai dám đứng thứ nhất đâu.”
Rồi cô quay đầu nhìn Nam Vĩ Bân: “Ông không chỉ mù mắt mù tâm, mà còn là một kẻ ngốc coi tiền như rác, bao nhiêu năm qua mà ông không phát hiện ra à?”
“Đừng có mà nói bậy, mày có chứng cứ gì, tao thấy mày muốn gây chuyện châm ngoài quan hệ nhà chúng tôi thôi.”
Nam Vĩ Bân nghe Nam Thu Thời nói thì không khỏi nghĩ ngợi, nhưng khi Trần Thúy Phân nói vậy thì lại hơi lưỡng lự, mở miệng: “Con có chứng cứ không?”
“Nói ông ngu đúng là không oan, chậc chậc, mỗi ngày ông ăn bao nhiêu cơm, một tháng có bao nhiêu phiếu, ông không tự biết đếm à?”
"Rồi tiền lương của các người, tiền tiết kiệm có bao nhiêu, ông không quan tâm luôn à?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play