Tối hôm đó, Nam Đông Ý vẫn trở về khách sạn để nghỉ ngơi, Nam Thu Thời cũng đi theo. Tối nay cô cần gọi điện thoại cho ba mẹ ở Hương Cảng, và sẽ ngủ lại khách sạn.
Vạn Hách Lễ cực kỳ không vui, sợ rằng người anh vợ không đáng tin kia sẽ lén lút bắt cóc Nam Thu Thời trong đêm.
Trước khi đi, anh dặn dò kỹ lưỡng rằng cô không được rời khỏi Bắc Kinh, sáng mai anh sẽ đến sớm.
Nam Thu Thời kéo anh sang một bên, dịu dàng nói: “Anh yên tâm đi, chúng ta sắp kết hôn rồi, làm sao em có thể bỏ anh mà đi. Hơn nữa, đó là anh trai ruột của em. Sau này em mới biết từ bên chỗ nhà họ Nam ở thành phố Tân rằng em không phải con ruột của họ. Gặp được người thân, em chỉ muốn gần gũi hơn thôi, tuyệt đối không bỏ anh đâu. Anh phải tin em!”
Thực ra, nhà họ Nam ở thành phố Tân là máu mủ thiệt, không có cách nào, chỉ có thể nói như vậy thôi.
Cô đưa tay kéo ngón út của anh: “Anh tốt như vậy, đốt đèn lồng cũng không tìm được người thứ hai, nếu bỏ anh mới là kẻ ngốc!”
Vạn Hách Lễ hơi cằn nhằn, mím môi, trong lòng lại tràn đầy niềm vui sướng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT