Trái tim của ông Ngô lúc này mới thật sự được thả lỏng, những nếp nhăn trên mặt ông xếp lại với nhau, cười tươi nói: "Con ngoan không sao là tốt rồi, con đã chịu khổ rồi."
Nói đến đây, ông Ngô cảm thấy có chút áy náy: "Tất cả là lỗi của ông bà, ông bà ngủ quá say, không nghe thấy gì, nếu không thì.."
"Không, không phải lỗi của ông bà, cũng không phải lỗi của cháu, chỉ là kẻ ác muốn làm điều xấu mà thôi." Nam Thu Thời đứng trước hai ông bà, nghiêm túc nói: "Ngược lại, cháu phải cảm ơn ông bà đã giúp cháu dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ."
Bà Ngô vội vàng xua tay, cảm thấy rất ngại ngùng nói: "Tiểu Thu đừng nói như vậy, đây là việc ông bà nên làm, dù sao chuyện cũng là xảy ra ở nơi này."
"Ông bà đừng nghĩ như vậy, chuyện này không hề có chút liên quan gì đến hai người, chỉ hy vọng ông bà không bị cái chuyện kia làm cho sợ hãi."
Hai ông bà đã trải qua những năm tháng khổ sở, tinh thần vốn dĩ đã không còn khỏe mạnh, nếu còn bị dọa nữa thì cô sẽ rất áy náy.
"Không có, không có, ban đầu có hơi sợ sau không sao cả." Nỗi sợ hãi chỉ là thoáng qua, những tình huống như vậy mấy năm nay đã gặp không ít, cũng chỉ là vậy thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play