Suốt quãng đường đi, tinh thần Vạn Hách Lễ luôn trong trạng thái căng thẳng, chỉ trong mười mấy giờ ngắn ngủi, cả người anh trông tiều tụy hẳn, mắt đỏ ngầu đầy tia máu, cả đêm không ngủ khiến cằm mọc đầy râu lởm chởm. Trên quần áo còn có vết máu đã khô.
Trong khi đó, Nam Thu Thời vẫn nằm yên lặng trên giường, Vạn Hách Lễ khẽ vuốt má cô, thì thầm: “Ngoan nào, chúng ta đến rồi, em cố gắng chịu thêm một chút nữa nhé.”
Khi cửa xe vừa mở ra, Vạn Hách Nghĩa lập tức nhận ra em trai mình, anh giúp đỡ đưa người xuống. Khi thấy Nam Thu Thời trên giường bệnh, động tác của anh chững lại, em ấy bị thương nặng đến mức này sao?
Vạn Hách Lễ nhìn thấy anh trai, giọng khàn gọi một tiếng, “anh”, sau đó cả hai không nói thêm gì nữa, cùng đưa người vào bệnh viện.
Sau khi giao Nam Thu Thời cho bác sĩ chủ trị kiểm tra và thanh toán chi phí xe cứu thương ở thành phố Tân, nhà họ Vạn cùng chờ đợi ở cửa.
Đến Bệnh viện Quân y, Vạn Hách Lễ mới cảm thấy yên tâm phần nào, tinh thần thả lỏng khiến cả người anh mệt mỏi rã rời. Cộng thêm việc không ăn uống suốt một ngày đêm, tay chân anh không ngừng run rẩy.
Thư Hoa xót xa cho con trai, bà vuốt đầu con trai, nhanh chóng lấy ra thức ăn đã chuẩn bị sẵn từ trong túi: “Mau ăn chút gì đi, bổ sung lại sức lực.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play