Hai người tìm được một chỗ khuất nắng sau một tảng đá lớn, ngồi xuống.
Vạn Hách Lễ lấy từ trong túi ra đồ ăn và đưa cho cô: "Đói rồi phải không, ăn chút gì đi."
Cô nhận lấy cắn hai miếng, mà ăn không nổi nữa, cô đẩy lại cho anh, "Không muốn ăn." Cô không đói, chỉ là mệt thôi.
Hai năm qua, sức khỏe của cô đã yếu đi, ngoài việc luyện võ thì cô hầu như không làm công việc nào đòi hỏi thể lực nhiều.
"Vậy thì uống thêm nước." Anh mở nắp chai và đưa cho cô.
Nhìn thấy em ấy ủ rũ không có sức sống, Vạn Hách Lễ buồn cười: "Còn muốn ra biển nữa không? Hay là chúng ta về nhé." Anh chạm vào khuôn mặt đỏ bừng của cô: "Chúng ta cũng đã nhặt được khá nhiều rồi, đi về thôi."
Anh dẫn Thu Thu đến đây không phải vì những thứ này, chỉ để cô vui chơi thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT