Sở Tu Viễn gật đầu: “Mùng một tháng năm thượng triều.”
“Vậy chiều mùng một mang qua đi.” Lâm Hàn chỉ vào đậu đũa ở góc tường: “Mang theo một ít thứ đó với cả dưa ở tường tây nữa. Để cả bốn loại vào cùng một rổ, nhớ đưa đến chỗ Hoàng Hậu một ít. Nghe nói nửa năm này số lần bệ hạ đến điện Tiêu Phòng có thể đếm được trên đầu ngón tay.” Nói xong bèn nhìn Sở Tu Viễn chằm chằm.
Sở Tu Viễn thở dài một hơi: “Bệ hạ điểm nào cũng tốt, chỉ có điểm này…” Lắc đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ.
Lâm Hàn đang muốn an ủi hắn, lại nghe được: “Bệ hạ là chủ của thiên hạ, cuộc đời này đã định không thể nào chỉ có một nữ nhân.”
Lâm Hàn suýt nữa đã bị sặc, rất muốn hỏi ngươi vẫn biết nữ nhân kia là tỷ tỷ của ngươi sao?
Nhưng lại nghĩ hắn là Đại tướng quân trung quân ái quốc, thân nhân vẫn đứng sau quốc gia và đế vương, cũng không thể quá nghiêm khắc với một cổ nhân như hắn. Đừng đưa tới cho nàng năm ba nữ nhân là được, nàng cũng mặc kệ Hoàng Đế có bao nhiêu người, dù sao thì đến cả Hoàng Thái Hậu cũng không kiểm soát được chuyện này.
“Tướng quân nói phải. Nhưng có thân nhân quan tâm, trong lòng Hoàng Hậu chắc chắn sẽ dễ chịu hơn rất nhiều.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play