Nhưng mà, ở trước mặt Sở Tu Viễn nàng vẫn khoe khoang khoác lác —— nàng am hiểu trồng trọt. Không biết cũng phải giả bộ cao thâm khó lường: “Không phải. Ta chỉ biết là nó phát triển chậm hơn dưa leo thôi.” Nàng lại sợ hắn hỏi thêm thứ khác: “Chúng ta qua phía tây xem một chút, bên tường có rất nhiều dưa, không biết đã lớn chưa.”
Vừa lúc Sở Tu Viễn cũng tò mò, lướt qua nhà xí phía tây đi về phía nam hai thước, nhìn thấy trên cây trúc xanh mướt có dây leo xanh biếc, trên dây leo xanh có một thứ màu trắng to bằng nắm tay: “Đây là dưa trắng à?”
Lâm Hàn nhướng mày, Đại tướng quân quả thật là người tốt.
“Là dưa trắng.” Không cần giải thích, trên mặt Lâm Hàn cười tươi hơn một chút: “Qua sáu bảy ngày nữa là chín rồi. Nhưng không phải thời điểm ngon nhất.”
Sở Tu Viễn: “Giữa tháng năm à?”
“Trước và sau mùng mười.”
Sở Tu Viễn nhẩm tính thời gian một chút: “Cũng không còn mấy ngày nữa, bên kia cũng là dưa trắng à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play