“Vâng, cha, Hồng Ngẫu nói có hơn một trăm mấy chục quả đấy.” Tiểu Sở Ngọc không khỏi khoa tay múa chân: “Nhưng không nhiều như dương mai.” Không đợi Sở Tu Viễn mở miệng: “Cha đã từng ăn dương mai chưa?”
Sở Tu Viễn: “Chưa. Loại đó không phải là chỉ có ở phía nam sao?” Hắn nhìn về phía Lâm Hàn hỏi.
“Ta cũng không chắc chắn là có thể kết trái được không nữa.” Lâm Hàn mở miệng nói nhảm: “Đại khái nước và đất trong phủ thích hợp trồng cây ăn quả ấy mà.”
Tiểu Sở Dương nhịn không được nói: “Còn có anh đào nữa. cha về chậm thêm hai ngày nữa là bị chúng ta ăn sạch rồi.” Cậu chỉ vào Sở Đại Bảo Bảo: “Tiểu đệ thích nhất, mỗi ngày đều muốn đem anh đào làm cơm ăn.”
“Nương, anh đào.” Đại Bảo Bảo kéo ống tay áo Lâm Hàn.
Lâm Hàn không khỏi liếc mắt nhìn Sở Dương một cái.
Tiểu hài tử vội vàng che miệng: “... Ta quên mất.” Lập tức thả tay xuống lừa gạt lừa gạt Đại Bảo Bảo: “Đệ đệ, quả đào ăn ngon hơn quả anh đào.” Cậu chỉ vào cây đào: “Đệ có thấy nó lớn hơn anh đào không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play