“Đi vào trước đã.” Sở Mộc thấy Lâm Hàn vội vàng dỗ Bảo Bảo, thúc phụ hắn mang vẻ mặt xấu hổ đứng ở một bên, nhịn cười lên tiếng giải vây.
Lâm Hàn ôm Đại Bảo Bảo muốn đi vào, thoáng nhìn thấy Sở Tu Viễn. Lâm Hàn liền đi chậm lại, tình thế lúc này không rõ ràng, phải nên khiêm tốn, liền giống như tiểu nữ nhân đi theo phía sau Sở Tu Viễn.
Sở Mộc không có nhiều tâm tư như vậy, bước vào cổng lớn liền hỏi: “Đại Bảo, Nhị Bảo, Xích Tiêu nói các ngươi đi mua đồ cho ta cùng cha ngươi đi, mua cái gì thế?”
Tiểu Sở Dương quay đầu lại chỉ vào xe ngựa: “Ở bên trong.”
“Rất nhiều rất nhiều.” Tiểu Sở Ngọc khoa tay múa chân theo.
Sở Mộc: “Thẩm thẩm, ta không thiếu gì hết.”
Lâm Hàn nhìn sắc ửng đỏ trên mặt Sở Tu Viễn còn chưa giảm bớt, đại khái vẫn xấu hổ như cũ, đối với nhi tử, hoặc là đối với cái nhà này, cũng không cố ý chọc vào trong lòng hắn nữa: “Nghe nói ngươi đang tuổi lớn, ta sợ xiêm y làm năm ngoái bị chật rồi nên mua lớn hơn trước kia một chút. Ngươi về từ khi nào? Xích Tiêu và Thuần Quân giấu diếm đủ kín đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play