Trong phòng yên tĩnh, Sở Đại Bảo Bảo từ trong ngực Lâm Hàn đứng lên liền nhét miếng bánh trong tay vào miệng Lâm Hàn.
Lâm Hàn vừa nhìn trên bánh tất cả đều là nước miếng của cậu nhóc, lập tức trên đầu chảy đầy vạch đen: “Nương không đói, Đại Bảo Bảo ăn đi.”
“Nương, nó ăn no rồi.” Đại công tử cực kỳ không khách khí chỉ vào đệ đệ: “Không muốn ăn mới có thể nghĩ đến người khác.”
Lâm Hàn cướp lại để cho tiểu nha hoàn bưng đi.
Đại Bảo Bảo tuy rằng không thể như ý nguyện, nhưng bản thân cậu nhóc cũng không muốn ăn nữa, giơ bàn tay nhỏ lên bôi hết trên người. Cũng may Lâm Hàn đề phòng trước, túm lấy bàn tay nhỏ bé của cậu nhóc rồi bảo Hồng Lăng đi lấy khăn mặt.
Nói đi cũng phải nói lại, Lâm Hàn mặc dù không quá để ý đến đầu bếp, quản sự mua hàng giúp đầu bếp mua hoa bí ngô cũng không nguyện ý mặc dù đầu bếp sẽ chia cho hắn một nửa. Tuy nhiên vật kia phải dùng muối ướp một chút rồi mới bỏ vào dầu chiên, cũng chẳng đủ nhét kẽ rằng. Có thời gian làm cái này còn không bằng làm thêm một ít bánh bã đậu chiên giòn.
Không được chủ nhân cho phép, nô bộc không được ra khỏi phủ, đầu bếp lại không dám lấy chuyện nhỏ này làm phiền Lâm Hàn, việc này liền không giải quyết được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play