“Cho dù có biết thì bọn họ cũng không tin.” Lâm Hàn đưa tay ra đón Sở Đại Bảo Bảo: “Bởi vì người muốn thiến heo là ta, không phải cha con, đại tướng quân của phủ chúng ta.”
Tiểu Sở Ngọc không khỏi thở dài một hơi.
“Con thở dài cái gì thế?” Lâm Hàn nhịn không được hỏi.
Tiểu Sở Ngọc ngẩng đầu: “Nương không nhìn ra là ta đang giận ngài không biết tranh đua à?”
Lâm Hàn ngẩn người rồi mới phản ứng, thò tay nhéo mặt cậu nhóc một cái: “Con mới sáu tuổi thôi, đừng có làm như thể mình sáu mươi tuổi như thế.” Thấy thức ăn đã dọn lên: “Ăn cơm đi.” Nàng để Sở Đại Bảo Bảo xuống ngồi bên cạnh, gắp cho cậu nhóc hai miếng thịt gà cùng một miếng thịt dê, sau đó đưa cho cậu nhóc một cái thìa để cậu nhóc tự mình ăn.
Đại Bảo Bảo thích ăn thịt, thấy không có mấy món rau củ mà mình ghét cũng tự mình cầm thìa múc ăn. Đến khi ăn no nê rồi liền chen vào trong lòng Lâm Hàn, để Lâm Hàn ôm cậu nhóc.
“Đệ thật quá lười rồi đấy!” Tiểu Sở Dương nhịn không được nói: “Ăn xong liền ngủ, ngủ dậy lại ăn, sắp thành heo con rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play